Khoảng 5 giờ kém chiều Chủ Nhật của tháng 11, một thời điểm rất thú vị trong ngày. Đó là lúc mà trời vẫn còn sáng sáng, chưa tối hẳn, nhưng chỉ 30 phút sau là một màn đen sẽ bao phủ bầu trời. Còn tháng 11 là mua thu ở Mỹ, lúc mà các cây cối đã khoa sắc đỏ sắc vàng và cũng có cây đã rụng lá để chuẩn bị chào đón mùa đông với tuyết trắng. Lạnh. Khoảng 15-17 độ C.
Mình cùng gia đình nhỏ đi dạo trong khuôn viên của trường Đại học Pennsylvania (Upenn) vào thời điểm đó. Cảm giác như kiểu cùng nhau đón nhận sự kết thúc của một ngày. Chúng mình đi dạo tới nhà thư viện của trường. Bé Ben hứng thú leo từng bậc cầu thang rồi tò mò muốn được vào bên trong thư viện như các anh chị sinh viên. Một cô quản thư không cho phép Ben vào nên chúng mình đi qua khu UPenn Common. Điện đã lên đèn, sáng lắm. Sinh viên đi ra đi vô không nhiều, cũng không hẳn là ít.
Một anh chàng da đen dắt chiếc xe đạp điện (cái mà khá giống nhà mình có), đi từ toà nhà ăn ra. Ben bị thích thú với chiếc xe đạp, em muốn “touch it”. Thế là anh chàng da đen với mái tóc được tết thành những lọn nhỏ dài chừng bằng vai dừng bước đi, đứng lại nói chuyện với chúng tôi. À, hoá ra anh ấy cũng có 1 bé chạc tuổi Ben. Cũng đang trải nghiệm hành trình bắt đầu làm cha mẹ.
Cuối tuần, đi những chuyến đi nhỏ cùng nhau luôn là điều mà mình muốn thực hiện dù cuộc sống có bận rộn chừng nào. Chuyến đi nhỏ có thể là đi zoo, đi museum, đi siêu thị, đi dạo khu phố bên cạnh. Xong rồi một năm dành được 1-2 chuyến đi xa xa sang bang khác, nước khác, vậy là vui rồi.
Ben của những ngày 23 tháng đã nói và hát líu lo nhiều bài từ tiếng Anh lẫn tiếng Việt, giao tiếp như một “ông cụ non” khiến bố mẹ nhiều phen ngạc nhiên dữ lắm 🙂
Nhận xét
Đăng nhận xét